Thứ Ba, 1 tháng 7, 2014

QUÁ ĐÃ :D


Chuyên gia phát ngôn bừa bãi  ,mỗi lần nhậu nhẹt ở  đâu là xã Mụ cứ phải kề vai sát cánh với Mụ vợ bất trị. Ậy  ,người ngoài đố có biết, lại ...ghen với  nhà Mụ dững là  tràn trề hạnh phúc nên  dính nhau  dư sam.:-)
Thế rồi có lần  tự kỷ  lâu lắm mới xổng  khỏi chuồng trại, Mụ lại quen thói hồn nhiên  bô bô cười  nói  .... .Xã Mụ theo lệ  cũ , luồn tay dưới gậm bàn, cào  cào  nhắc nhở .Rủi bữa ấy Mụ lại vội vàng háu chuyện quên cã cởi  cái khoác dài , mới toanh,  chất liệu  ni lông  (đương mốt )nên......sột sột roạt roạt  thấy rõ luôn.
Mụ với chồng .. đỏ bừng  mặt , ngồi im phắc bụng ước giá có lỗ nẻ để chui :-)
Hôm kia lại.. nữa , là xã quên vị trí đẹp, ngồi  rõ xa vợ , tay với không tới, chân đạp cũng chả xong, cố sức chuyển tải qua  ánh lườm như có  thép  đầy  ẩn ý  , dưng Mụ quá  phởn  chã ngó ngàng   đến gã ...
Khách về gã cười méo xẹo,mắng vốn
Rõ thật  đàn bà nhảm nhí! Xểnh  ra là ngồi lê đôi mách  chuyện ta chuyện người ,    hết thuốc trị !
Mụ  dễ dãi 
Hê hê  !Lâu lắc mới  được .... tự - do - là - chính - mình .Qúa đã !:-))

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét