Thứ Năm, 3 tháng 7, 2014

GIÁ MÀ NGÀY BỐN TÁM TIẾNG

Hiếm có người đâu sống bạc đến dư Mụ ! :-)
.Từ cái đận  lâu lắm  bơi ngoài hồ rộng,Mụ ...tiệt không còn thích quay lại cái bể bơi quen thuộc .
Hồi mới có mảnh vườn cũng hăng hái cuốc cuốc đào đào,ngày nào cũng le te tưới tắm nhổ cỏ , quên tiệt chứng sợ giun.Ấy vậy mà rồi ...qua một vụ là chán.Của đáng tội, vườn  gập ghềnh méo mó, đất toàn sỏi với đá...chán ốm.Nhìn....chật mắt không chịu được!Muốn nghía được tàm tạm  thì còn phải đổ ối  tiền san nền  đi ấy cơ....

Giờ vườn nhà Mụ   chỉ ngạo nghễ  mấy bụi hồng  các màu rực rỡ .Mụ đương tính đầu tư thêm nữa   .Có cây nho, táo, đào còi dí mãi chã nhớn (chủ vườn mát tay quá mà:D).Hồng  hoa khoe sắc cũng bởi  giống ấy khỏe , qua mùa đông là chúng vươn lên ầm ầm chã cần chăm bón...Chứ Mụ thì thích nhất những thảm hoa   dại  li ti ấy  ...
Mấy bạn Mụ cũng ..biếu (:D) đủ thứ  hạt giống các loại rau cỏ nọ kia tận ở nhà mang sang .Cơ mà Mụ...tần ngần ! Thôi, vườn tị tẹo, thêm rau thì... chả bõ dính răng .Mà  hè về   họ bán ê hề  . Mụ ... chuyên chú trồng hoa cho nó...lãng mạn con  chim nhạn !:-)
Mụ..đắm đuối  những cánh rừng tĩnh lặng kìa.Cứ xểnh ra là ... đưa rước chồng con vô trỏng....Bao năm rồi chẳng chán.Mỗi lần đi là một lần ngẩn ngơ ngơ ngẩn.
Mà bạn đã bao giờ được ...thẫn thờ  trước  những cánh rừng thông đầy chim sóc  , những đồng  hoa dại bát ngát tới chân trời ......? :-)

Đọc điệc cũng vậy.Ngày mới mò lên mạng , chẳng riêng  ..."lá cải " mà muống ngót gì  gì Mụ  cũng đọc cũng mê . Nhà ai cũng ... thò mỏ rình dòm nhòm ngó, nhiều nhời   còm kiệc, ối  lần tự thấy   rất ...vô duyên :-)
Giờ  Mụ đã biết chọn lựa những trang viết  thật tuyệt .Ô, thật không thể ngờ có  quá nhiều những trang web lí thú và bổ ích đến thế. Có những tay bút   rất  trẻ  mà  hiểu biết uyên thâm,sâu sắc  tinh tế  đến thế...
Nhờ có  cái bảng,không còn lo lưng khòm ,Mụ lục lọi tanh bành điên đảo  Vnthuquan........
Nhiều  khi  có ý  ngóng   các bạn thường ghé thăm ...đánh tiếng chia sẻ cái cho Mụ ...sướng.Cơ mà rồi lại gẫm mình  cũng vậy ,chuyên gia đọc chùa, thậm chí chôm dìa chưng nhà  ,có mấy  khi chịu cất nhời cảm ơn đâu chớ  :-). 

Rất  biết  qua một ngày là mất một ngày.Bởi vậy nên Mụ..   cảm động thấy  những bạn mình vẫn  ghé căn  lều bừa bộn ngổn ngang khóc cười cười khóc....Đặc biệt  cảm động với  người  thầm lặng đến thường   từ Ukraine lửa khói !Cảm ơn và chúc các bạn mình luôn được khỏe mạnh bình an! Vâng , nguyện cầu  bình an cho tất cả chúng ta!!!
Ưm,giá mà  ngày  ... bốn tám tiếng ! :-)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét