Thứ Hai, 19 tháng 10, 2015

Chị bán bánh dày đậu xanh


Lâu rồi ,bữa đó đi mua đồ châu Á,mình thấy chị.Chị bày hàng trong cốp xe.Thoáng nhìn chị mình có cảm tình ngay.Lạ! Chị mời mua gì cho chị đi em.Mình ... Cứ hai bữa chính căng bụng,chẳng mấy khi ăn vặt.Mà bỗng thấy như ái ngại .Mình tới dòm dòm,miệng bảo Xem nào,xem có gì ngon ngon em mua Ròi không ưng gì,mình nhặt đại hai đĩa bánh trôi ( mua cho bà chị vậy) ,trả tiền xong còn chúc chị mau hết hàng về sớm. :-) Rồi những lần sau ra đó ,thấy chị là chào nhau vui vẻ như ... Thân lắm . Hôm ấy mình đã lên xe rồi,lại nghe chị nài nỉ cậu trẻ đi ngang Chú ơi ! Mở hàng giúp chi ...! Cậu kia lắc .Mình ... Bước xuống. Chị! Nào cho em mở hàng ! Khi ấy đã quá trưa sang chiều . Nhòm chả thích gì,mình nhặt bừa hai cái bánh dày đậu Hai cái giá bốn chục.Chị dúi thêm một cái tính ba cái năm chục. Hai chị em ríu rít cảm ơn nhau.Mình lại mau mắn chúc bác sẽ bán sạch sanh kình ngạc nhá! :-) Không ngờ bánh quá ngon.Lần sau gặp chị mình đưa số phôn,chị nói mỗi tuần chỉ làm bánh ấy một lần.Tiện đường sẽ tạt qua ,mình không phải đi xa. Thế là mấy tuần nay,cứ chị nháy chuông là mình ra mua.Ăn nhoè,mua thêm cho mấy chị bạn,bõ công chị ghé. Lần rồi chị bất ngờ nói Em à,cảm ơn em nhiều .... Minh cười cuop loi Nếu hôm nào vía em nặng không bán được thì chị nhớ.... Đốt ngay nhé,luồn qua háng ấy ! :-)) Chị tiếp Từ nay tuần nào em không muốn ăn thì cứ nói với chị đừng ngại em nhé.Rồi khi nào muốn mua chị lại mang cho,không cần ... Cố mua cho chị đâu! Ơ hay , chỉ một câu ấy mà thấy lòng cảm động ! Quả thật tuần này mình tính nghỉ,ăn nếp nhiều mặt đầy mụn rồi.Quả thật ,mình.... Bắt tướng người chẳng mấy khi sai ! :-))

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét