È cổ hì hụi chổng tĩ suốt buổi nấu nướng bữa tươi đãi bố con nhà nó.Chén sạch bách cả.Mụ đương hỉnh mũi mủm mỉm hạnh phúc . Bất ngờ giai nhớn gợt gợt ra ...sợi tóc trên đĩa (có khi là gã ý thả vào ? ) nghiêm nghị bảo, thôi khỏi thanh toán ,nhá! Làm ăn vầy hử????
Ăn quán bên Đức mà bị vậy coi như khỏi trả tiền , thấy mấy bạn mình làm quán kể thế từ lâu.
Mụ...điên quá.Làm gì được chứ???Chứng cứ sờ sờ ra .
Vắt chân suy nghĩ cã đêm.Gã nầy thật ..vô tình cạn nghĩa.Đáng ra dòm mụ vợ tí tuổi ranh con đã bạc đầu rụng tóc thì phãi càng thêm dững là ...thương yêu cưng chiều ấy chứ lị ?
..........
Quyết rồi đới! Viết xong mẩu này là Mụ đi mua ... túi ni nông nót tay gã trả dìa phụ huynh đơi.Thề không ..nuốt nhời !Cứ..rung đùi đi ! Chờ nhá!
Cơ mà...chuyện đúng là ..bé sợi tóc.Liệu Mụ có nên ???? Ai gàn tui cái với! :-))
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét