Thứ Hai, 13 tháng 1, 2014
DI SẢN ĐỂ LẠI
FB của cháu lâu rồi cô tuyệt không dám thăm, kể từ lần lâu lắm cô tưởng mình ... sắp ngất phải vội ra ngay.Hôm rồi cô lang thang thế nào rồi như mộng du ngó vào trang báo cũ, thấy ...cháu yêu , chống nạng chân đau tươi rói bên chúng bạn lần đi thi Lý...Rớt nước mắt xót xa !!!! .....Nhiều lần, cô...lén chú lau vội nước mắt ròng ròng xuống má.Cháu luôn ở bên cô ,khi nấu nướng, lúc ngắm em vui cười, trong nhà , ngoài phố,ngày nắng, ngày mưa......Cô...nhớ cháu đến phát đau !!!
Nhiều lần chạy xe xa lộ, ngồi bên chú cô miên man chuyện trò âm thầm với..cháu.Từ ngày vắng cháu, ngày nào cũng vậy , cô cháu mình cũng...thì thầm nhỏ to với nhau..Đường tối đen chỉ thấy ánh đèn xe lấp loáng vút qua .Tự nhiên cô nghĩ,chỉ cần chú...mất ngủ nhiều lạc tay lái sang luồng bên...Hoặc người chạy camion bên kia cũng vậy...như bao trường hợp báo đăng suốt đó...Chỉ ....tích tắc thôi.........
Đời thật đổi thay trong chớp mắt!
Cô lại nhớ một truyện ngắn cô đọc từ lâu , chả nhớ chính xác .Đại ý là một ông già sắp chết đi ra cửa biển ngồi ngắm lần cuối.Và ông..ngỡ ngàng thấy sao hôm nay ông mới nhận ra biển mênh mông đẹp nhường nào...Mây trời lãng đãng nên thơ ra sao, những đứa trẻ ríu rít bên bố mẹ dễ thương như thiên thần ......Và ông...choáng váng khi bất chợt nhận ra (dù đã quá muộn) điều đơn giản thế này ,rằng đời thật ngắn ngủi lắm mà sao ông và số đông người ta đã mãi phí phạm với những điều vớ vẩn chuyện vớ vẩn , bận rộn với những ganh tị nhỏ nhen tủn mủn ,chấp nê nhau từng những khác biệt nhỏ mà bỏ qua những điều hay đẹp....Có vẻ như loài người sinh ra là để ... ghét bỏ kèn cựa nhau ? Và ông cụ tiếc, hối, ước nếu được làm lại từ đầu , ông nhất định sẽ sống khác ..sẽ học cách chất chứa thật nhiều thương yêu.Sẽ học nhẫn nhịn lắng nghe mọi lúc .Sẽ .....
Cháu yêu.Mất cháu cô biết mình đã thành một người khác.Cô đang dần mất hẳn tính nóng nẩy đáng xấu hổ.Cô đã vứt bỏ thật nhiều những giận hờn oán ghét để dành chỗ cho yêu thương, cô...biết trân quí từng ngày vui,nói những lời ngọt ngào dễ dàng hơn.....Cảm ơn cháu yêu đã cho cô BÀI HỌC YÊU THƯƠNG.Cô tin tưởng thế nào mình cũng được gặp lại nhau .Khi ấy , cháu sẽ là ....tri kỷ của cô , nhé con trai!
"Những ai mà chúng ta mất đi sẽ khơi dậy tình yêu mà chúng ta không biết là mình đang có trong chúng ta.Những sự thay đổi vĩnh viễn này là di sản họ để lại, là món quà của họ trao cho ta.Nhiệm vụ của chúng ta chính là chuyển tình yêu đó cho những ai vẫn cần đến chúng ta.Bằng cách này, chúng ta vẫn còn sự trung thành với ký ức về họ." ( Gordon Livingston - GIÀ QUÁ SỚM KHÔN QUÁ MUỘN)
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét